Mục đích của việc cầu nguyện: một cấp độ mới về sự hiểu biết Chúa.
Nguồn bài viết: https://hoithanh.com/…/quyen-nang-vo-tan-cua-cau-nguyen…

Chúng ta đã biết rằng mục đích chính của việc cầu nguyện là để biết Chúa, nhưng ở đây chúng ta cần làm rõ một điều. Chúng ta phải phân biệt “sự hiểu biết về Đức Chúa Trời” với việc “biết và hiểu Đức Chúa Trời” bởi vì hai điều này không giống nhau.
Sự hiểu biết về Đức Chúa Trời không chỉ là kiến thức thần học về Ngài theo kiểu lý thuyết mà là sự quen biết cá nhân với Ngài, tiến triển thành một mối quan hệ gần gũi, tin cậy lẫn nhau.
Nói về sự hiểu biết Đức Chúa Trời, trong các bản Kinh Thánh cổ chép tay bằng tiếng Hy Lạp, những người viết có thể đã dùng từ “eido”. Về cơ bản từ này có nghĩa là “kiến thức”. Tuy nhiên, từ gốc mà các tác giả dùng là “ginosko” (giống như trong Giăng 17:3, “Sự sống đời đời là nhận biết Cha…”), có nghĩa là “mối quan hệ thân tình”. Nói cách khác, họ đang nói về mối quan hệ cá nhân thân thiết. Vì vậy, theo Kinh Thánh, biết Chúa không chỉ là có kiến thức về Ngài mà còn có mối quan hệ cá nhân với Ngài nữa.
Nếu bạn tìm kiếm Chúa chỉ để cầu xin Ngài điều gì đó, bạn sẽ giống như một người phối ngẫu chỉ nói chuyện với bạn đời của mình khi cần điều gì đó từ anh ấy (hay cô ấy). Đây không phải là tình yêu mà là sự ích kỷ. Điều quan trọng là phải có động cơ đúng đắn để kết nối với Chúa. Khi bạn muốn gặp gỡ Ngài, không phải vì bạn muốn nhận được điều gì đó từ Ngài, mà vì bạn muốn nhìn thấy Ngài và nghe tiếng Ngài, và bởi bạn nhớ Ngài, muốn ở trong sự hiện diện của Ngài. Khi đó, bạn sẽ nhận ra rằng bạn đang bắt đầu hiểu Chúa và mục đích thật sự của việc cầu nguyện.
Các phước lành và sự hướng dẫn của Ngài là những điều tốt, nhưng chính bản thân Ngài còn đáng giá hơn rất nhiều so với những điều đó.
Thi-thiên 63 được Đa-vít viết khi ông đang ở trong hoang mạc xứ Giu-đê, nơi ông ẩn mình khỏi Vua Sau-lơ trong 10 năm dài. Đa-vít đã cầu nguyện để được giúp đỡ. Vua của cả Y-sơ-ra-ên và các chiến binh mạnh nhất của ông đang truy đuổi để tìm bắt và giết Đa-vít. Lúc đầu, có khoảng 200-300 người đi theo Đa-vít. Con số đó sau này tăng lên 600 người. Nếu tính luôn cả vợ và con họ, thì chúng ta có 1500-2000 người đang ở dưới sự chăm sóc của Đa-vít.
Bạn đã bao giờ đến vùng hoang mạc xứ Giu-đê chưa? Tôi đã từng đến đó, và bạn biết ở đó có gì không? KHÔNG CÓ GÌ CẢ! Hoàn toàn không có gì. Không có nước, không có cây cối, không có hoa, không có cỏ, … không có gì cả. Trời nóng như thiêu như đốt ở nhiệt độ 150 độ F (hơn 65 độ C) – một sức nóng khủng khiếp. Không có cây, không có bóng râm, không có làn gió nào có thể làm mát bạn, không có gì cả! Nếu tôi vùi một quả trứng vào cát, bạn sẽ có ngay món trứng luộc.
Hãy thử hình dung bạn cần nước uống mỗi ngày cho 2000 người. Bạn cũng cần thức ăn mỗi ngày cho 2000 người. Và những người này cũng cần được bảo vệ. Trốn một mình thì tương đối dễ, nhưng làm sao trốn được 2.000 người? Điều đó không hề dễ dàng.
Hãy nghĩ xem – bạn sẽ cầu nguyện điều gì nếu bạn là Đa-vít? Bạn có thể cầu nguyện cho công lý được thực thi, xin sự hướng dẫn, thức ăn, nước uống và sự bảo vệ. Đây là điều Đa-vít đã cầu nguyện:
“Lạy Đức Chúa Trời, Chúa là Đức Chúa Trời của con, con hết lòng tìm cầu Chúa như trong vùng đất khô cằn, nứt nẻ, chẳng có nước. Linh hồn con khát khao Chúa, thân thể con mong ước Ngài…Vì sự nhân từ Chúa tốt hơn mạng sống. Môi con sẽ ca ngợi Ngài. Như vậy con sẽ chúc tụng Chúa suốt đời con; Nhân danh Chúa, con sẽ giơ tay lên. Linh hồn con được thỏa mãn như ăn tủy xương và mỡ; Môi miệng con sẽ vui vẻ mà ca ngợi Chúa. Khi nằm trên giường, con nhớ đến Chúa, và suy ngẫm về Ngài suốt các canh đêm. Vì Chúa đã giúp đỡ con, và con hát mừng dưới bóng cánh của Ngài.” (Thi-thiên 63:1, 3-7)
Đa-vít nói với Đức Chúa Trời rằng tình yêu của Ngài đối với ông tốt hơn đồ ăn thức uống ngon, tốt hơn cả sự sống. Ông đã cầu nguyện những lời này ở một nơi vô cùng khó khăn, nếu không muốn nói là không có gì cả. Ông không cầu xin sự sống. Ông không cầu xin sự bảo vệ. Ông nhận ra nhu cầu duy nhất của mình là chính Đức Chúa Trời.
Mọi nan đề trở nên thật nhỏ bé khi ta có Chúa. Trong sự hiện diện của Chúa, bạn có thể quên đi căn bệnh nan y của mình, những vấn đề trong công việc, những vấn đề gia đình hoặc bất cứ điều gì khác đang làm phiền bạn. Đa-vít nói ông chỉ cần Chúa và không cần gì khác. Đây là tình yêu đích thực dành cho Chúa và tình yêu đó sẽ thúc đẩy bạn tìm kiếm Ngài và thưa chuyện với Ngài qua sự cầu nguyện.
Lắm lúc người ta đến với Chúa qua việc cầu nguyện chỉ vì họ muốn Ngài giải quyết nan đề của họ. Tuy nhiên, có vẻ như càng yêu cầu giải pháp, mọi thứ càng trở nên tồi tệ hơn. Không phải vì Đức Chúa Trời không quan tâm đến họ hoặc các nan đề của họ; mà là vì họ tập trung quá nhiều vào các nan đề của mình chứ không phải vào Đức Chúa Trời.
Bạn càng dành nhiều thời gian cho Chúa, bạn sẽ càng khao khát được dành nhiều thời gian hơn cho Ngài. Và không phải vì bạn có nhiều nan đề, mà vì bạn muốn có mối quan hệ với Ngài. Về cốt lõi, đây là mục đích của sự cầu nguyện.
Bạn có cam kết dành nhiều thời gian cầu nguyện hơn để tìm kiếm Chúa và nhận biết Ngài không?