Đức tin nơi Chúa

Tầm quan trọng của Đức tin

Nhưng hiện bây giờ, sự công bình của Đức Chúa Trời, mà luật pháp và các đấng tiên tri đều làm chứng cho, đã bày tỏ ra ngoài luật pháp; tức là sự công bình của Đức Chúa Trời, bởi sự tin đến Đức Chúa Jêsus Christ, cho mọi người nào tin, chẳng có phân biệt chi hết.

Rô-ma 3:21-22

Mỗi ngày, chúng ta được yêu cầu thực hành đức tin trong một số khía cạnh của cuộc sống, ngay cả khi chúng ta không nhận ra điều đó.  John Bisagno đã nhận xét: “Đức tin là trái tim của cuộc sống. Bạn đến gặp một bác sĩ mà bạn không thể gọi tên. Ông ấy kê cho bạn một đơn thuốc mà bạn không thể đọc được. Bạn mang đơn thuốc đến một dược sĩ mà bạn chưa từng thấy. Ông ấy kê cho bạn loại thuốc mà bạn không hiểu, vậy mà bạn vẫn uống. Tất cả đều bằng đức tin tin cậy và chân thành!”

Đức tin quan trọng cho cuộc sống này, nhưng nó thậm chí còn quan trọng hơn cho cuộc sống mai sau. Phao-lô đã nhiều lần nói về đức tin, liên kết nhu cầu của chúng ta với sự chu cấp của Đức Chúa Trời. Trong Rô-ma 3:21-26, Phao-lô đã nhiều lần nói về mối quan hệ đức tin rất quan trọng cho đời này, nhưng nó còn quan trọng hơn cho đời sau đến sự cứu rỗi:

“Nhưng hiện bây giờ, sự công bình của Đức Chúa Trời, mà luật pháp và các đấng tiên tri đều làm chứng cho, đã bày tỏ ra ngoài luật pháp;  tức là sự công bình của Đức Chúa Trời, bởi sự tin đến Đức Chúa Jêsus Christ, cho mọi người nào tin, chẳng có phân biệt chi hết,  vì mọi người đều đã phạm tội, thiếu mất sự vinh hiển của Đức Chúa Trời,  và họ nhờ ân điển Ngài mà được xưng công bình nhưng không, bởi sự chuộc tội đã làm trọn trong Đức Chúa Jêsus Christ,  là Đấng Đức Chúa Trời đã lập làm của lễ chuộc tội, bởi đức tin trong huyết Đấng ấy. Ngài đã bày tỏ sự công bình mình như vậy, vì đã bỏ qua các tội phạm trước kia,  trong buổi Ngài nhịn nhục; tức là Ngài đã tỏ sự công bình Ngài trong thời hiện tại, tỏ ra mình là công bình và xưng công bình kẻ nào tin đến Đức Chúa Jêsus.”

Phao-lô nói rõ rằng chúng ta không được cứu bởi đức tin; chúng ta được cứu qua đức tin. Đức tin là mối liên hệ giữa lời hứa của Đức Chúa Trời và sự chấp nhận lời hứa đó của chúng ta.

Bạn thể hiện đức tin của mình trong cuộc sống hàng ngày bằng những cách nào? 

Việc đặt đức tin nơi Chúa Jêsus khác với những ví dụ đức tin hàng ngày như thế nào? Chúng giống nhau như thế nào?

Lạy Chúa, Lời Chúa phán rằng đức tin chỉ bằng hạt cải cũng đủ sức dời non lấp bể. Cảm tạ Chúa đã cứu rỗi con qua đức tin và giúp đức tin con nơi Chúa ngày càng lớn mạnh.

NHỮNG LÚC KHÔNG NÊN VUI MỪNG

“Có lời Đức Giê-hô-va phán cùng ta rằng: Hỡi con người, hãy xây mặt về con cái Am-môn, và nói tiên tri nghịch cùng chúng nó. Hãy nói cùng con cái Am-môn rằng: Hãy nghe lời của Chúa Giê-hô-va.Chúa Giê-hô-va phán như vầy: vì ngươi có nói rằng: Hay! Hay! Về nơi thánh ta, khi nó bị ô uế, về đất Y-sơ-ra-ên, khi nó bị làm nên hoang vu, cùng về nhà Giu-đa, khi nó bị bắt làm phu tù, Bởi cớ đó, nầy, ta sẽ phó ngươi cho các con cái phương đông làm cơ nghiệp. Chúng nó sẽ đóng trại giữa ngươi, và cất nhà mình ở đó; chúng nó sẽ ăn trái ngươi và uống sữa ngươi. Ta sẽ khiến Ra-ba làm chuồng lạc đà, và con cái Am-môn làm chỗ bầy vật nằm, thì các ngươi sẽ biết ta là Đức Giê-hô-va. Vì Chúa Giê-hô-va phán như vầy: bởi ngươi đã vỗ tay, đập chân, đầy lòng khinh dể và vui vẻ về đất Y-sơ-ra-ên, bởi, cớ đó, nầy, ta đã giá tay ta trên ngươi. Ta sẽ phó ngươi làm mồi cho các nước; ta sẽ trừ ngươi ra khỏi các dân; ta sẽ diệt ngươi khỏi các nước; ta sẽ hủy hoại ngươi, và ngươi sẽ biết ta là Đức Giê-hô-va.” (Ê-xê-chi-ên 25:1-7)

Đừng vui mừng khi kẻ thù của con gục ngã. Châm ngôn 24:17

Người Akan ở Ghana có câu châm ngôn: “Con thằn lằn không tức giận đám trẻ ném đá vào nó bằng lũ trẻ đứng nhìn rồi cười vui trước vận mệnh của nó!” Vui mừng trước thất bại của người khác cũng chẳng khác gì nhúng tay vào nguyên nhân tạo nên thất bại đó hoặc thậm chí là mong điều xấu xảy ra cho người đó.Thật không may, người Am-môn đã có ý tưởng đó. Họ là những người hiểm độc vui mừng khi đền thờ Giê-ru-sa-lem “bị ô uế, về đất Y-sơ-ra-ên khi nó bị hoang vu và về nhà Giu-đa khi nó bị bắt lưu đày” (Ê-xê-chi-ên 25:3). Vì hớn hở trước tai họa của dân Y-sơ-ra-ên mà dân Am-môn phải chịu sự phẫn nộ của Đức Chúa Trời, mà hậu quả của nó thật ghê gớm (c.4-7).

Chúng ta phải ứng phó như thế nào khi tai họa xảy đến với hàng xóm của mình hoặc khi họ gặp nan đề? Nếu cô hàng xóm là một người tốt và thân thiện, thì tất nhiên, chúng ta sẽ đồng cảm và giúp đỡ cô ấy. Nhưng nếu anh hàng xóm lại là người khó ưa, người chuyên gây rắc rối thì sao? Theo xu hướng tự nhiên, có lẽ chúng ta sẽ phớt lờ anh ta hoặc thậm chí còn thầm mừng trước sự sa sút đó nữa.

Châm ngôn cảnh báo chúng ta: “Đừng vui mừng khi kẻ thù của con gục ngã; Lúc nó bị đánh đổ, lòng con đừng hớn hở” (24:17). Thay vào đó, Chúa Giê-xu dạy chúng ta phải thể hiện tình yêu Ngài bằng hành động khi “yêu kẻ thù nghịch [mình] và cầu nguyện cho những kẻ bắt bớ [chúng ta] (Ma-thi-ơ 5:44). Bằng cách đó, chúng ta sẽ học theo được tình yêu vẹn toàn của Chúa chúng ta (5:48).

Lạy Chúa, xin mở mắt và lòng của con để con chân thành về thái độ của minh đối với những người không tử tế và không công bằng đối với con. Xin đổ đầy tấm lòng con với tình yêu Ngài và xin giúp con cầu thay cho họ.

admin

 

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *