Expect and Extend Mercy (Anh & Việt)

Anh & Việt From ODB: https://ourdailybread.org/  30/5/2017

Expect and Extend Mercy

God, have mercy on me, a sinner. Luke 18:13

When I complained that a friend’s choices were leading her deeper into sin and how her actions affected me, the woman I prayed with weekly placed her hand over mine. “Let’s pray for all of us.”

I frowned. “All of us?”

When we realize the depth of our need for mercy, we can more readily offer mercy to others.

“Yes,” she said. “Aren’t you the one who always says Jesus sets our standard of holiness, so we shouldn’t compare our sins to the sins of others?”

“That truth hurts a little,” I said, “but you’re right. My judgmental attitude and spiritual pride are no better or worse than her sins.”

“And by talking about your friend, we’re gossiping. So—”

“We’re sinning.” I lowered my head. “Please, pray for us.”

In Luke 18, Jesus shared a parable about two men approaching the temple to pray in very different ways (vv. 9–14). Like the Pharisee, we can become trapped in a circle of comparing ourselves to other people. We can boast about ourselves (vv. 11–12) and live as though we have the right to judge and the responsibility or the power to change others.

But when we look to Jesus as our example of holy living and encounter His goodness firsthand, like the tax collector, our desperate need for God’s grace is magnified (v. 13). As we experience the Lord’s loving compassion and forgiveness personally, we’ll be forever changed and empowered to expect and extend mercy, not condemnation, to others.

Luke 18:9-14New International Version (NIV)

The Parable of the Pharisee and the Tax Collector

To some who were confident of their own righteousnessand looked down on everyone else, Jesus told this parable:10 “Two men went up to the temple to pray, one a Pharisee and the other a tax collector. 11 The Pharisee stood by himself and prayed: ‘God, I thank you that I am not like other people—robbers, evildoers, adulterers—or even like this tax collector. 12 I fast twice a week and give a tenth of all I get.’

13 “But the tax collector stood at a distance. He would not even look up to heaven, but beat his breast and said, ‘God, have mercy on me, a sinner.’

14 “I tell you that this man, rather than the other, went home justified before God. For all those who exalt themselves will be humbled, and those who humble themselves will be exalted.”

 

Lord, please keep us from falling into the trap of comparing ourselves to others. Mold us and make us more like You.

When we realize the depth of our need for mercy, we can more readily offer mercy to others.

INSIGHT:

The two characters in today’s parable have similarities and differences. The obvious similarity is that both the Pharisee and the tax collector went up to the temple to pray. They both had an idea of presenting themselves to God, of communicating and communing with Him. Each of their self-perceptions was influenced by their occupation or position in society. The Pharisees were meticulous rule-keepers, and by the law the Pharisee was likely righteous. Tax collectors were notorious for exploiting the populace and taking more than was rightly due.

The difference between them is that the Pharisee viewed himself in comparison to the tax collector, but the tax collector viewed himself in comparison to God. While the Pharisee thanked God that he was not like the tax collector and judged his standing by comparison, the tax collector did not ask to be made more like the Pharisee. He could only look down and ask for mercy

Được Thương Xót Và Thương Xót

Lu-ca 18:9-141934 Vietnamese Bible (VIET)

Ngài lại phán thí dụ nầy về kẻ cậy mình là người công bình và khinh dể kẻ khác:

10 Có hai người lên đền thờ cầu nguyện: một người Pha-ri-si và một người thâu thuế.

11 Người Pha-ri-si đứng cầu nguyện thầm như vầy: Lạy Đức Chúa Trời, tôi tạ ơn Ngài, vì tôi không phải như người khác, tham lam, bất nghĩa, gian dâm, cũng không phải như người thâu thuế nầy.

12 Tôi kiêng ăn một tuần lễ hai lần, và nộp một phần mười về mọi món lợi của tôi.

13 Người thâu thuế đứng xa xa, không dám ngước mắt lên trời, đấm ngực mà rằng: Lạy Đức Chúa Trời, xin thương xót lấy tôi, vì tôi là kẻ có tội!

14 Ta nói cùng các ngươi, người nầy trở về nhà mình, được xưng công bình hơn người kia; vì ai tự nhắc mình lên sẽ phải hạ xuống, ai tự hạ mình xuống sẽ được nhắc lên.

 

Lạy Đức Chúa Trời, xin thương xót con, vì con là một tội nhân. Lu-ca 18:13

Khi nghe tôi than phiền về một người bạn thường có những quyết định làm cô ngày càng lún sâu vào tội lỗi và việc đó ảnh hưởng đến tôi ra sao, thì người bạn mà tôi thường cầu nguyện chung hàng tuần đã đặt tay lên tôi và nói rằng: “Hãy cầu nguyện cho hết thảy chúng ta.”

Tôi nhíu mày và hỏi: “Tất cả chúng ta ư?”

Cô đáp: “Đúng vậy. Có phải chính bạn vẫn luôn nói rằng Chúa Jêsus là Đấng đặt ra tiêu chuẩn của sự thánh khiết, thế nên chúng ta không nên so sánh những tội lỗi của mình với người khác sao?”
Tôi nói: “Tôi cảm thấy tổn thương một chút, nhưng bạn nói đúng. Thái độ xét đoán và lòng kiêu ngạo thuộc linh của tôi cũng chẳng tốt hơn gì so với những tội lỗi mà cô ấy đã phạm.”

Và việc nói về người bạn của mình như vậy, đó là chúng ta đang nói xấu. Vì thế—”Tôi đã gật đầu và nói: “Chúng ta đang phạm tội. Xin cầu nguyện cho chúng tôi.”

Trong Lu-ca chương thứ 18, Chúa Jêsus đã kể ẩn dụ về hai người lên đền thờ để cầu nguyện theo hai cách hoàn toàn khác nhau (c.9–14). Cũng giống như người Pha-ri-si, chúng ta có thể bị mắc bẫy trong sự so sánh với người khác. Chúng ta có thể tự hào về bản thân (c.11-12) và sống như thể mình có quyền đoán xét và có trách nhiệm hay quyền lực để thay đổi người khác.

Nhưng khi chúng ta xem tấm gương của Chúa Jêsus về đời sống thánh khiết và lòng nhân từ của Ngài, thì cũng giống như người thu thuế kia, chúng ta sẽ ao ước được Ngài thương xót nhiều hơn (c.13). Khi chúng ta kinh nghiệm được tình yêu thương và sự tha thứ của Chúa cách cá nhân, chúng ta sẽ hoàn toàn được thay đổi và được giúp sức để nhận và bày tỏ lòng thương xót, chớ không phải lên án người khác.

Lạy Chúa, xin giữ chúng con khỏi rơi vào bẫy của việc so sánh mình với người khác. Xin nhào nặn và khiến chúng con trở nên giống như Ngài.

Khi chúng ta nhận ra mình cần đến ân điển của Chúa dường nào thì chúng ta sẽ thương xót người khác càng hơn.

CHÚ GIẢI:

Hai nhân vật trong ẩn dụ hôm nay có những điểm tương đồng và khác biệt. Sự tương đồng rất dễ thấy là cả người Pha-ri-si và người thu thuế đều lên đền thờ để cầu nguyện. Họ đều có ý ra mắt Chúa, tương giao và hiệp thông với Ngài. Sự nhận thức của mỗi người bị ảnh hưởng bởi nghề nghiệp hoặc địa vị xã hội của họ. Người Pha-ri-si là người giữ luật lệ nghiêm khắc và theo luật pháp thì họ có vẻ công chính. Người thu thuế nổi tiếng là bóc lột dân chúng và thu thuế nhiều hơn luật định.

Sự khác biệt giữa họ là người Pha-ri-si nhận định về chính mình bằng cách so sánh với người thu thuế, nhưng người thu thuế nhận định về chính mình bằng cách so sánh với Đức Chúa Trời. Trong khi người Pha-ri-si tạ ơn Chúa vì không giống người thu thuế và đánh giá địa vị của mình qua sự so sánh, thì người thu thuế không cầu xin được giống người Pha-ri-si hơn. Ông chỉ cúi xuống và cầu xin sự thương xót.

 

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *