MÙA TẠ ƠN, CÙNG TẠ ƠN CHÚA VỚI CÁC THI NHÂN TRONG KINH THÁNH (1)

MÙA TẠ ƠN, CÙNG TẠ ƠN CHÚA VỚI CÁC THI NHÂN TRONG KINH THÁNH (1)

 

Kinh Thánh: Thi-thiên 50: 14, 23; 95: 2; 138: 1-2 và 4; 139: 14

 

Mùa Lễ Tạ Ơn đang về ở khắp nơi trên đất nước Mỹ xinh đẹp nầy.

Không khí rộn ràng của mùa Lễ Tạ Ơn và Giáng Sinh như đang tràn ngập khắp thị thành đến thôn quê.

Đã 10 lần dự Lễ Tạ Ơn trên đất Mỹ, tôi thấy dường như nước Mỹ trở nên…đẹp hơn và đáng yêu vào hai mùa Lễ Tạ Ơn và Giáng Sinh.

Phải chăng khi con người biết sống trong tinh thần tạ ơn Đức Chúa Trời và biết ơn những người đã giúp đỡ mình thì mọi vật chung quanh chúng ta sẽ trở nên ý nghĩa hơn?

Nhân Mùa Tạ Ơn năm nay, xin mời bạn cùng tôi tạ ơn Chúa với các Thi Nhân trong Kinh Thánh.

Như chúng ta đã biết, Thi-thiên trong Kinh Thánh là sách của các Thi Nhân và do các Thi Nhân của Chúa cảm tác từ trái tim chân thành của mình dành cho Đấng mà họ đang tôn thờ.

Thi-thiên gồm những bài thơ do nhiều Thi Nhân viết và được tổng hợp lại trong quyển sách quý báu nầy của Kinh Thánh.

Hầu hết các bài thơ đều là tiếng lòng cá nhân của các Thi Nhân bày tỏ với Đấng họ kính yêu, nên có nhiều cung bậc tình cảm khác nhau; vì thế, khi thưởng thức các Thi-thiên, người đọc như cũng được sống trong những trạng thái cảm xúc tình cảm của các Thi Nhân vậy.

Với tính chất đặc trưng ấy của Thi-thiên, nên Thi-thiên có một vị trí đặc biệt trong lòng con dân Chúa trải qua mọi thời đại. Có biết bao nhiêu người đã được nâng đỡ, khích lệ trong đức tin qua các Thi-thiên. Đức Chúa Trời đã dùng sách Thi-thiên để đem lại cho con cái Chúa một sự thỏa vui trong đời sống không gì có thể diễn tả được.

Bạn có yêu thích các bài thơ tuyệt vời trong sách Thi-thiên không? Bạn có dành thì giờ để đọc và thưởng thức các bài thơ quý báu trong Kinh Thánh không?

Nếu có thì đó là một phước hạnh cho bạn. Nếu chưa, thì từ hôm nay, mời bạn dành thì giờ để bước vào nguồn ơn phước vô tận: Sách Thi-thiên trong Kinh Thánh.

Bây giờ, chúng ta hãy cùng cảm tạ Chúa với các Thi Nhân trong Kinh Thánh qua sách Thi-thiên.

Thi-thiên là cả một kho tàng của những lời ca ngợi, cảm tạ Đức Chúa Trời của dân sự Ngài.

Một trong những Thi Nhân nổi bật nhất trong Kinh Thánh là Vua Đa-vít. Đa-vít viết nhiều thơ nhất trong sách Thi-thiên. Nếu tính các bài thơ có đề tên tác giả, thì ta sẽ đếm được 72 bài thơ  do Đa-vít làm. Nhưng nếu dựa trên sự…tiết lộ ở Công Vụ Các Sứ Đồ, chương 4, câu 25, và Hê-bơ-rơ, chương 4, câu 7, thì ta có thể kết luận là Đa-vít viết đến 74 bài thơ trong Thi-thiên, gần như phân nửa Thi-thiên vậy.

Hãy tìm xem Vua Đa-vít đã cảm tạ Chúa như thế nào trong thơ của mình.

Trước hết, Đa-vít cảm tạ Chúa  khi ông nhìn thấy những công việc lạ lùng của Ngài qua cõi thiên nhiên, vũ trụ kỳ diệu mà Ngài đã tạo nên.

“Tôi sẽ hết lòng cảm tạ Đức Giê-hô-va. Tỏ ra các công việc lạ lùng của Ngài” (Thi-thiên, chương 9, câu 1)

Nơi chốn mà Đa-vít ưa thích để bày tỏ lòng cảm tạ Chúa, ấy là trong nơi thờ phượng Chúa đông người, không chỉ là ở giữa vòng dân sự Chúa mà còn là ở bên ngoài xã hội, giữa các dân, giữa các nước, các vua chúa của thế gian và cả các thần nữa:

“Tôi sẽ cảm tạ Chúa trong hội lớn. Ngợi khen Ngài giữa dân đông.” (Thi-thiên, chương 35, câu 18)

 “Hỡi Chúa, tôi sẽ cảm tạ Chúa giữa các dân. Hát ngợi khen Chúa trong các nước.” (Thi-thiên, chương 57, câu 9)

“Hỡi Đức Giê-hô-va, tôi sẽ cảm tạ Ngài giữa các dân. Hát ngợi khen Ngài trong các nước.” (Thi-thiên, chương 108, câu 3)

“Tôi sẽ hết lòng cảm tạ Chúa. Hát ngợi khen Chúa trước mặt các thần. Tôi sẽ thờ lạy hướng về đền thánh của Chúa. Cảm tạ danh Chúa, vì sự nhân từ và sự chân thật của Chúa. Hỡi Đức Giê-hô-va, các vua thế gian sẽ cảm tạ Ngài. Vì họ đã nghe những lời của miệng Ngài.” (Thi-thiên, chương 138, câu 1, 2 và 4)

Sở dĩ Đa-vít muốn cảm tạ Chúa ở những nơi ấy là để những đối tượng đó cũng biết đến Chúa là Đấng nhân từ và chân thật, và để rồi họ cũng biết cảm tạ Ngài như ông.

Nhiều khi chúng ta còn e dè, không dám bày tỏ sự cảm tạ Chúa giữa đám đông người, nhất là đám đông người chưa tin Chúa. Hay học nơi Đa-vít để có thể dạn dĩ nói lời cảm tạ Chúa nơi chốn đông người, hầu cho nhiều người cũng được biết đến Chúa qua sự cảm tạ Ngài của chúng ta.

Đa-vít rất có lý khi cho rằng, sự cảm tạ Chúa phải là điều hứa nguyện trong đời sống của ông, và ông giữ điều đó, bởi vì ông biết rằng con người ta thường rất dễ…quên ơn Ngài đã làm cho mình:

“Hỡi Đức Chúa Trời, điều tôi hứa nguyện cùng Chúa vẫn ở trên mình tôi. Tôi sẽ dâng của lễ thù ân cho Chúa” (Thi-thiên, chương 56, câu 12)

Chúng ta thường đến với Chúa bằng những lời cầu xin và nhiều, rất nhiều những lời cầu xin nhưng lại rất ít lời cảm tạ, nếu không muốn nói là…thiếu lời cảm tạ. Với Đa-vít thì khác, mỗi khi ông đến trước mặt Chúa, ông không chỉ để cầu nguyện, cầu xin, mà ông đến với Ngài bằng những lời cảm tạ, nhiều lời cảm tạ.

Chính vì vậy mà khi đọc thơ của Đa-vít, chúng ta thấy dư dật những lời cảm tạ vậy! Đây là điều chúng ta cần học nơi Đa-vít và thật sự chúng ta cần…sửa lại tấm lòng của mình trong chỗ nầy cho đúng mỗi khi đến trước mặt Chúa, ra mắt Ngài.

“Chúng tôi hãy lấy lời cảm tạ mà đến trước mặt Chúa. Vui mừng mà hát thơ ca cho Ngài” (Thi-thiên, chương 95, câu 2)

Một điều không thể thiếu trong lời cảm tạ Chúa của Đa-vít, đó là ông cảm tạ Chúa vì Ngài đã tạo dựng nên ông với một thân thể cách kỳ diệu, kỳ diệu đến…đáng sợ lạ lùng:

“Tôi cảm tạ Chúa vì tôi được dựng nên cách đáng sợ lạ lùng. Công việc Chúa thật lạ lùng, lòng tôi biết rõ lắm” (Thi-thiên, chương 139, câu 14)

“Lạ lùng” có nghĩa là không thể hiểu được bằng trí óc hữu hạn của con người, vượt lên trên sự hiểu biết bé nhỏ của con người.

Thân thể của con người đúng là một kỳ quan đẹp nhất, lạ lùng nhất trong tất cả các kỳ quan trên thế giới nầy. Không có kỳ quan nào bằng cả. Khoa học cũng phải công nhận điều đó.

Là con dân Chúa, chúng ta cũng phải biết rõ điều đó như Đa-vít đã biết. Có nghĩa là chúng ta phải biết rõ Đức Chúa Trời của chúng ta là Đức Chúa Trời của sự kỳ diệu, lạ lùng, không một ai có thể ví sánh được với Ngài, và không một ai có thể hiểu hết được công việc lạ lùng của Ngài.

Đa-vít khẳng định, người công bình (tức người tin nhận Ngài) chắc chắn sẽ cảm tạ Chúa, chứ không thể nào vô ơn đối với Ngài được; bởi vì Ngài đã cứu chúng ta ra khỏi ngục khám tối tăm, đem chúng ta “lên khỏi hầm gớm ghê, khỏi vũng bùn lấm. Ngài đặt chân chúng ta trên hòn đá, và làm cho bước chúng ta vững bền. Ngài để nơi miệng chúng ta một bài hát mới , tức là sự ngợi khen Đức Chúa Trời” (Thi-thiên, chương 40, câu 2, 3):

“Người công bình hẳn sẽ cảm tạ danh Chúa. Người ngay thẳng sẽ ở trước mặt Chúa” (Thi-thiên, chương 140, câu 13)

“Xin hãy rút linh hồn tôi khỏi ngục khám. Để tôi cảm tạ danh Chúa. Những người công bình sẽ vây quanh tôi. Bởi vì Chúa làm ơn cho tôi.” (Thi-thiên, chương 142, câu 7)

Tinh thần cảm tạ Chúa của Đa-vít là điều rất đáng cho chúng ta để ý và học theo trong sự cảm tạ Đức Chúa Trời; đó là ông hết lòng hết sức cảm tạ Chúa, chứ không qua loa, chiếu lệ, hình thức bên ngoài hời hợt, cạn cợt. Ông sống một đời sống cảm tạ Chúa thực sự trong cuộc đời mình.

Chính vì thế mà Đức Chúa Trời đã xác nhận về Đa-vít là một người vừa lòng Ngài:

“Ta đã tìm thấy Đa-vít, con của Gie-sê, là người vừa lòng Ta, người sẽ tuân theo mọi ý chỉ Ta.” (Sách Công Vụ Các Sứ Đồ, chương 13, câu 22)

Cảm tạ Chúa đã ban cho Đa-vít sáng tác được những bài thơ cảm tạ Chúa thật sâu sắc và ý nghĩa; nhờ đó mà chúng ta học được nhiều điều quý báu trong sự cảm tạ Chúa mỗi một khi chúng ta thưởng thức các bài thơ do Đa-vít làm trong sách Thi-thiên.

Nguyện xin Chúa ban cho mỗi một chúng ta biết dư dật trong sự cảm tạ Chúa như Đa-vít đã dư dật trong sự cảm tạ vậy! Amen!

(Còn tiếp một kỳ)

HAPPY THANKSGIVING 2025!

California, Tháng 11/ 2025!

Mục Sư Nguyễn – Đình – Liễu

 

 

 

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *