MÙA TẠ ƠN, CÙNG TẠ ƠN CHÚA VỚI CÁC THI NHÂN TRONG KINH THÁNH (2)
Kinh Thánh: Thi-thiên 33: 2; 50: 14, 23; 118: 1, 21, 28; 136: 1-3, 26; Cô-lô-se 3: 16
Chúng ta đã cùng tạ ơn Chúa với Vua Đa-vít qua những vần thơ cảm tạ Chúa của ông trong bài “Mùa Tạ Ơn, Cùng Tạ Ơn Chúa Với Các Thi Nhân Trong Kinh Thánh” (1).
Hôm nay, xin mời bạn cùng tôi tiếp tục cảm tạ Chúa với các Thi Nhân khác trong Kinh Thánh qua sách Thi-thiên.
Như nhiều người trong chúng ta đã biết, gần phân nửa sách Thi-thiên là các bài thơ của Đa-vít. Phần còn lại của Thi-thiên là những bài thơ của các Thi Nhân khác có đề tên, và cũng có nhiều những bài thơ không đề tên Thi Nhân.
Thi Nhân A-sáp là Nhạc Trưởng, Nhà Tiên Tri và là người đứng đầu ca đoàn Lê-vi thời Vua Đa-vít (Sách Sử Ký thứ nhất, chương 16, câu 4-5, và sách Sử Ký thứ nhì, chương 29, câu 30) đóng góp 12 bài thơ trong Thi-thiên, gồm các bài thơ số 50, và các bài từ 73 đến 83.
Dòng dõi thơ ca nhà Cô-rê (thường gọi là con cháu Cô-rê) làm 11 bài (bài số 42, các bài từ 44 đến 49; và các bài 84, 85, 87, 88). Dầu Cô-rê nổi loạn chống lại Môi-se và bị Chúa đoán phạt; nhưng con cháu ông không bị tiêu diệt (Sách Dân-Số-Ký, chương 26, câu10, 11). Họ được Đức Chúa Trời phục hồi và trở thành những Thi Nhân ca ngợi Chúa.
Vua Sa-lô-môn dự phần 2 bài là bài thơ số 72 và bài thơ 127.
Nhà Lãnh Đạo kiêm Thi Nhân Môi-se đóng góp một bài thơ rất độc đáo là bài số 90. Thi Sĩ Ê-than góp phần một bài là bài số 89.
Có nhiều những bài thơ không ghi tên tác giả trong Thi-thiên; nhưng chắc chắn họ là những Thi Nhân Do-thái tin kính Chúa.
Khi thưởng thức hoặc chia sẻ ơn phước Chúa qua những bài thơ khuyết danh, ta có thể nói tác giả Thi-thiên thứ (hoặc số), ví dụ như tác giả Thi-thiên thứ (hoặc số) 33 nói rằng:
“Hãy dùng đàn cầm cảm tạ Đức Giê-hô-va. Hãy dùng đàn sắt mười dây mà hát ngợi khen Ngài.” (Thi-thiên, chương 33, câu 2)
Cảm tạ Chúa không chỉ bằng lời nói của môi miệng, mà còn có thể dùng các nhạc cụ để bày tỏ lòng cảm tạ Ngài, cụ thể ở đây là đàn cầm, đàn sắt mười dây chẳng hạn.
Chúng ta hãy cùng cảm tạ Chúa với các Thi Nhân khuyết danh nầy.
Là người được cứu (tức người công bình), có hai điều không thể thiếu trong đời sống theo Chúa, ấy là sống vui mừng trong Ngài, và cảm tạ “sự kỷ niệm thánh của Ngài” (có nghĩa là cảm tạ Danh Thánh của Ngài), vì Danh Ngài là Danh cao cả, Danh trên hết mọi danh vậy:
“Hỡi người công bình, hãy vui mừng nơi Đức Giê-hô-va. Cảm tạ sự kỷ niệm thánh của Ngài.” (Thi-thiên, chương 97, câu 12)
Cùng trong ý nghĩa đó, tác giả Thi-thiên thứ 100 đã bày tỏ:
“Hãy cảm tạ mà vào các cửa Ngài. Hãy ngợi khen mà vào hành lang Ngài. Khá cảm tạ Ngài, chúc tụng danh của Ngài.” (Thi-thiên, chương 100, câu 4)
“Vào các cửa Ngài”, “Vào hành lang Ngài” là nói đến việc khi ra mắt Chúa với hội chúng, chúng ta phải đến với Ngài với lòng cảm tạ, với tinh thần ngợi khen, chúc tụng Danh của Ngài.
“Tôi sẽ dâng của lễ thù ân cho Chúa. Và cầu khẩn danh Đức Giê-hô-va.” (Thi-thiên, chương 116, câu 17)
“Của lễ thù ân” tức là của lễ cảm tạ. Là con cái Chúa, chúng ta phải ý thức được rằng, cảm tạ Chúa không phải là chuyện muốn thì làm, không muốn thì thôi, mà bèn là điều không thể thiếu trong đời sống của chúng ta. Sự cảm tạ phải là của lễ của chúng ta để dâng lên cho Ngài, chứ không phải là chuyện có thể giỡn chơi, xem thường được.
Tác giả Thi-thiên 118 và 136 đưa ra những lý do để cảm tạ Chúa như sau:
Thứ nhất, vì Chúa là Đấng tốt lành đời đời.
Thứ nhì vì Chúa đáp lời cầu nguyện của tác giả, và là sự cứu rỗi cho tác giả.
Thứ ba vì Chúa là Đức Chúa Trời của tác giả.
Thứ tư vì sự nhân từ của Ngài còn đến đời đời.
Thứ năm vì Ngài là Đức Chúa Trời của các thần. Có nghĩa Ngài là Vua cao cả trên hết các thần. Không có thần nào sánh được với Ngài.
Thứ sáu vì Ngài là Chúa của các chúa. Không có Chúa nào lớn hơn Ngài.
Và thứ bảy vì Ngài là Đức Chúa Trời của các từng trời. Có nghĩa Ngài là Đức Chúa Trời đã dựng nên các từng trời và đất:
“Hãy cảm tạ Đức Giê-hô-va, vì Ngài là thiện. Sự nhân từ Ngài còn đến đời đời… Tôi sẽ cảm tạ Chúa, vì Chúa đã đáp lời tôi. Trở nên sự cứu rỗi cho tôi…Chúa là Đức Chúa Trời tôi, tôi sẽ cảm tạ Chúa. Chúa là Đức Chúa Trời tôi, tôi sẽ tôn cao Chúa.” (Thi-thiên, chương 118, câu 1, 21, 28)
“Hãy cảm tạ Đức Giê-hô-va, vì Ngài là thiện. Vì sự nhân từ Ngài còn đến đời đời. Hãy cảm tạ Đức Chúa Trời của các thần. Vì sự nhân từ Ngài còn đến đời đời. Hãy cảm tạ Chúa của muôn chúa. Vì sự nhân từ Ngài còn đến đời đời…Hãy cảm tạ Đức Chúa Trời của các từng trời! Vì sự nhân từ Ngài còn đến đời đời.” (Thi-thiên, chương 136, câu 1-3, và câu 26)
Vâng, đó cũng là những lý do để ngày hôm nay mỗi một chúng ta cảm tạ Chúa vậy!
Tác giả Thi-thiên 147 thì cho biết hãy dùng sự cảm tạ như là bài ca dâng lên cho Chúa:
“Hãy hát sự cảm tạ cho Đức Giê-hô-va. Gảy đàm cầm mà ngợi khen Đức Chúa Trời chúng tôi.” (Thi-thiên, chương 147, câu 7)
Chúng ta vừa cùng cảm tạ Chúa với các Thi Nhân khuyết danh trong Thi-thiên.
…
Và tiếp theo đây, xin mời bạn cùng tôi cảm tạ Chúa với các Thi Nhân khác trong Thi-thiên .
Dòng dõi Thi Nhân nhà Cô-rê đã cảm tạ Chúa như sau:
“Hằng ngày chúng tôi đã khoe mình về Đức Chúa Trời. Lại sẽ cảm tạ danh Chúa đến đời đời.” (Thi-thiên, chương 44, câu 8)
Vâng! Cảm tạ Chúa không phải chỉ một ngày, hai ngày hay là đợi đến Lễ Tạ Ơn mới cảm tạ, mà bèn là một việc làm thường trực trong đời sống theo Chúa của mỗi chúng ta cho đến đời đời vậy.
Thi Nhân A-sáp thì xem sự cảm tạ Chúa phải như là một của lễ dâng lên cho Ngài với tất cả tấm lòng cung kính, chứ không phải là việc bình thường, làm cũng được, không làm cũng không sao. Người nào có thái độ đúng đắn về sự cảm tạ Chúa, thì người ấy đang thực sự tôn vinh Ngài.
“Hãy dâng sự cảm tạ làm của lễ cho Đức Chúa Trời. Và trả sự hứa nguyện ngươi cho Đấng Chí Cao…Kẻ nào dâng sự cảm tạ làm của lễ tôn vinh Ta. Còn người nào đi theo đường ngay thẳng, Ta sẽ cho thấy sự cứu rỗi của Đức Chúa Trời.” (Thi-thiên, chương 50, câu 14, 23)
Trong bài thơ thứ 75, A-sáp còn cho biết lý do cảm tạ Chúa vì Danh Chúa ở gần, và vì công việc lạ lùng mà Chúa đã làm:
“Hỡi Đức Chúa Trời, chúng tôi cảm tạ Chúa. Chúng tôi cảm tạ vì danh Chúa ở gần. Người ta thuật lại công việc lạ lùng của Chúa” (Thi-thiên, chương 75, câu 1)
Cũng A-sáp trong bài thơ thứ 79, Thi Nhân đã tuyên bố rằng, cảm tạ Chúa là điều ông sẽ làm suốt trong cuộc đời của ông, không bao giờ dứt. Không những thế, mà cả dòng dõi ông, từ đời nầy qua đời kia cũng sẽ tiếp tục cảm tạ Chúa, ngợi khen Ngài.
“Còn chúng tôi là dân sự Chúa , và là bầy chiên của đồng cỏ Chúa. Chúng tôi sẽ cảm tạ Chúa mãi mãi. Từ đời nầy qua đời kia, chúng tôi sẽ truyền ra sự ngợi khen Chúa.” (Thi-thiên, chương 79, câu 13)
…
Nhân mùa Tạ Ơn năm nay, chúng ta cùng điểm qua những Thi Nhân trong sách Thi-thiên đã để lại những bài thơ cảm tạ Chúa thật tuyệt vời cho chúng ta là những thế hệ hậu lai học hỏi và làm theo, để tiếp tục tinh thần cảm tạ Chúa một cách đẹp lòng Ngài.
Cảm ơn các Thi Nhân trong Kinh Thánh đã được Chúa dùng để cảm tác nên những vần thơ ca tụng Ngài cách vô cùng ý nghĩa và sâu sắc, còn lại mãi với thời gian.
Đức Chúa Trời thật có lý khi Ngài cho các sách Văn Thơ được sắp đặt ở giữa Kinh Thánh, nhất là sách Thi-thiên để người tin Chúa trải qua mọi thế đại được tiếp tục cảm tạ và ca tụng Chúa qua những vần thơ bất hủ ấy, và có biết bao người đã được nâng đỡ, khích lệ và vững vàng trong đức tin từ những vần thơ thánh quý giá trong Thi-thiên.
Lời Chúa nhắc nhở chúng ta:
“Nguyền xin Lời của Đấng Christ ở đầy trong lòng anh em, và anh em dư dật mọi sự khôn ngoan. Hãy dùng những ca vịnh, thơ thánh (tức những Thi-thiên), bài hát thiêng liêng mà dạy và khuyên nhau, vì được đầy ơn Ngài, nên hãy hết lòng hát khen Đức Chúa Trời.” (Sách Cô-lô-se, chương 3, câu 16)
Xin Chúa ban cho chúng ta biết dùng những thơ thánh để hát khen, cảm tạ Đức Chúa Trời trong cuộc đời của chúng ta hôm nay và mãi mãi!
Kính chúc mọi người một Lễ Tạ Ơn thật nhiều niềm vui và ơn lành từ Đức Chúa Trời là nguồn của mọi ơn phước tốt lành cho con người chúng ta.
HAPPY THANKSGIVING 2025!
California, Tháng 11/ 2025!
Mục Sư Nguyễn – Đình – Liễu
Nguồn Suối Tâm Linh
